Triệu Hoài An về tới nhà không khỏi nhớ lại lời Tô Minh Tuấn. Phó tiểu thư, anh gọi như vậy tất nhiên là hợp tình hợp lý. Nhưng vế sau lại khiến cô không khỏi nhíu mày. Anh nói bản thân có thể cho cô một đáp án, giải mã những khúc mắc kia, chẳng hạn như chuyện của người tên Triệu Văn, hoặc ít nhất cũng là bí mật của một người mà cô không ngờ tới, muốn biết thì tối mai đến địa chỉ đã đưa. Bữa tiệc kia quả thực thú vị, xem ra ngày càng nhiều bí mật rồi. Đột nhiên cơn đau ập đến, xông thẳng vào đỉnh đầu khiến cô cắn chặt môi, lông mày nhíu chặt. Hai tay bất giác đưa lên gõ vào trán mong xóa đi cơn đau kia. Cuối cùng lại bất lực ôm lấy đầu, cả người co lại như con tôm. Chừng khoảng năm phút sau mới giảm đi đôi chút, mồ hôi thi nhau túa ra lăn dọc theo gò má chạy thẳng xuống cằm, đôi môi nhợt nhạt thiếu sức sống. Mấy ngày nay đột nhiên cô có những biểu hiện này, ban đầu chỉ là choáng váng nhưng rất nhanh kết thúc rồi dần dần là đau như dùng búa đập vào, thời gian cũng tăng lên. Cũng thử gọi bác sĩ riêng đến nhưng không có kết quả. Triệu Hoài An từng muốn đi bệnh viện thử xem nhưng không muốn đánh rắn động cỏ cho nhiều người biết sức khỏe bản thân không tốt nên đành thôi.
Vừa rồi lục ngăn kéo lấy ra một lọ nhỏ chứa thuốc giảm đau mới phát hiện đã hết. Cô nhẹ cười, cái gì đây? Cứ uống thuốc giảm đau như vậy không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-quen-anh-dung-ca-doi-de-yeu/2920751/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.