Chúng ta không còn quan hệ.
***
Tô Minh Tuấn nắm chặt sợi dây chuyền rồi nhìn cô.
"Vật này em không nên giữ."
"Tô thiếu gia, không biết anh làm vậy có ý gì nhưng xin trả lại cho tôi."
Triệu Hoài An lạnh mặt nhất quyết đòi lại khiến anh thở dài. Có lẽ điều này sẽ khiến cô ấy tổn thương nhưng không nói e rằng cô vẫn còn nghĩ người kia đối với mình tốt lắm.
"Anh cần em nghe kỹ những gì anh sắp nói."
Tô Minh Tuấn nghiêm túc nói với cô. Điều này làm cho Triệu Hoài An hoang mang không thôi.
"Chỉ cần em còn đeo thứ này ngày nào thì cuộc sống càng thêm tăm tối mà thôi."
***
Triệu Hoài An mang khuôn mặt bình tĩnh rời khỏi đó, chỉ là bước chân đang như trốn chạy kia vẫn không giấu được tâm trạng thực sự. Đó là cảm giác hỗn loạn, lạnh lẽo thấm vào tận tâm can. Cô cầm máy bấm số gọi cho Trần Hạo, rất nhanh liền kết nối được. Sau khi đã biết anh đang ở đâu cô liền lập tức đến đó. Nơi gặp ở tại một căn nhà riêng của anh nằm ở ngoại thành. Căn nhà nằm trên một quả đồi tách biệt với cuộc sống nhộn nhịp thành thị, được bức tường dày và cao đến ba mét bao quanh. Nơi này yên tĩnh, cô chỉ mới nghe qua nhưng lại chưa từng tới. Vì nơi này không người nào biết nó thuộc sở hữu của ai, bao gồm cô. Không biết thì tò mò, biết rồi lại chẳng dám đến. Chỗ này yên tĩnh đến mức khiến người ta sởn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-quen-anh-dung-ca-doi-de-yeu/2920759/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.