Bạn đang đọc truyện Dòng Chảy Vô Tận Của Nước Mắt của tác giả Lâm Thất. Vẫn là căn phòng quen thuộc với chiếc giường nhỏ đặt giữa phòng và trên đó đang có một con heo siêu lười ngủ đến chẳng biết giờ giấc. Đứng bên cạnh là một người thanh niên đẹp trai cao ráo, anh luôn ra sức để gọi con heo kia dậy nhưng đáp lại là sự dùng dằn của cô khiến anh tức điên cả lên.
" Em mà còn không dậy nữa thì đừng trách sao anh không giữ lời hứa với em, đúng là chiều riết rồi sinh hư không biết lớn nhỏ là gì hết...." - Trần Thanh Hải anh cất lời sau một khoảng thời gian lay gọi Bảo Bảo - Dương Vân Anh mà cô chẳng hề thức dậy.
" Anh không thấy trời đang lạnh lắm hay sao mà còn bắt em dậy nữa, anh thừa biết em không chịu lạnh được mà" - Dương Vân Anh cũng đã cất lời biện minh.
" Trời lạnh thì ai cũng lạnh chứ có phải một mình em lạnh đâu mà than vãn... Em đó, hồi tối thức chơi game đến gần 1h hơn mới chịu đi ngủ rồi giờ này lại nói là dậy không nổi...Anh thiệt là hết dạy em nổi mà !!!"
Nếu yêu thích thể loại ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Hôn Nhân Đỉnh Cấp hoặc Chiến Thần Ngày Trở Lại.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.