" Tiểu nha đầu!"
Triết Thành ngạc nhiên khi thấy cô cũng có mặt ở đây.
" Sao anh lại ở đây?"
" Cũng chẳng phải là vì thằng em trời đánh này của anh sao? Mà em làm gì mà cũng bị đứng ở đây vậy?" - Triết Thành lo lắng hỏi thăm cô mặc kệ cho Tuấn Khương cũng đang bị phạt đứng.
" Hai người là anh em à? Không ngờ luôn!" - Vân Anh rất ngạc nhiên khi biết mối quan hệ của hai người họ.
" Anh mau đi vào đi đi, bọn em đứng mỏi chân lắm rồi đây này! Còn ở đó lắm chuyện!" - Tuấn Khương bực bội đáp.
" Em tốt nhất là đừng gây họa gì lớn! Nếu không tôi cho em ra nước ngoài ở luôn. Tới đó đừng có mà năn nỉ ba mẹ cho ở lại" - Triết Thành hăm dọa rồi cũng bước vào trong nói chuyện với giáo viên.
Vân Anh đứng nhìn hai anh em họ mà không khỏi buồn cười. Trái đất này đúng là tròn thật, Vân Anh đi đến đâu thì đều gặp được người quen.
" Cậu còn cười được. Vì ai mà tôi phải đứng đây chịu trận. 12 năm đi học đúng là chưa có lần nào mất mặt như lần này"
" Tôi có mượn cậu xen vào à? Tỏ thái độ đó cho ai xem chứ! Không có cậu thì tôi vẫn giải quyết được, ai cần một tên công tử bột cậu ra mặt rồi ở đây kể công"
" Cậu.... " - Tuấn Khương tức đến bóc khói. Đúng là chưa thấy người nào ngang ngược như cô. Cậu quay mặt sang chỗ khác.
Cũng đã 15 phút nữa trôi qua, Tuấn Khương rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-vo-tan-cua-nuoc-mat/1723493/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.