Thiên Minh trầm lặng chở cô đến một nơi bí mật. Sau một lúc chạy xe cuối cùng anh đưa cô đến một nhà hàng trong lòng thành phố. Anh nắm tay dẫn cô vào. Vân Anh có chút ngạc nhiên, không biết anh đang định làm gì cả. Nhưng lúc vừa đặt chân vào thì Vân Anh lại càng ngạc nhiên hơn nữa. Đây là gì đây?
" Bất ngờ chứ?" - Thiên Minh nói bên tai cô.
Vân Anh hết sức ngạc nhiên. Thì ra là một buổi tiệc nhỏ mà anh đã âm thầm chuẩn bị cho cô. Vân Anh đưa ánh mắt ngạc nhiên và xúc động nhìn anh. Thiên Minh rất nhẹ nhàng nắm lấy tay cô rồi kéo cô ngồi xuống ghế.
" Em thích không?"
Vân Anh nở nụ cười hạnh phúc, gật đầu hài lòng. Bây giờ cảm xúc của cô đang dâng trào không biết nên nói gì cả.
" Xin lỗi vì hôm ấy đã làm em đau lòng. Anh không muốn biện minh gì cả nhưng mong em có thể đón nhận tấm lòng của anh. Cho anh một cơ hội có được không Vân Anh?" - Anh ôn nhu hỏi cô, từ giọng nói đến nét mặt đều thể hiện sự chân thành, sự nghiêm túc.
" Em chưa bao giờ trách anh cả vì em biết anh không hè muốn làm tổn thương đến em "
" Cảm ơn em nhiều lắm, cảm ơn vì đã đến bên cạnh ang. Hãy để anh chăm sóc em cả đời này nhé!"
Vân Anh gương mặt hạnh phúc, nở nụ cười rạng rỡ gật đầu đồng ý. Đối với cô chỉ cần có anh bên cạnh là điều hạnh phúc nhất rồi, chỉ sợ khoảnh khắc hạnh phúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-vo-tan-cua-nuoc-mat/1723513/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.