Tình yêu của họ tràn đầy màu sắc của tuổi trẻ nhiệt huyết , của một thời ngây thơ khờ dại đến khi trưởng thành từ vấp ngã, tổn thương. Trải qua hỉ nộ ái ố để yêu thương nhiều hơn, để biết nâng niu những gì trân quý. Trương Thùy Linh giống như một chiếc chuông nhỏ, ngân vang những thanh âm trong trẻo nhất khi cơn gió ùa về. Cô cứ hồn nhiên và tinh nghịch, cứ đơn đơn giản giản bộc bạch mọi tâm tư, tình cảm.
Từ khoảnh khắc ngây ngô trước rung động đầu đời đến khi trưởng thành từ những tổn thương trong tình yêu, Linh có thể nắm lấy hạnh phúc của mình một lần nữa? Xây dựng một Trương Thùy Linh trong sáng tinh nghịch bởi bên cô luôn có một Trần Đức Tuần trầm ổn, trưởng thành, thay cô chu toàn mọi việc. Anh tĩnh lặng, điềm đạm nhưng khi rơi vào lưới tình với cô bé kia, anh như không còn là anh nữa. Anh biết chịu đựng, biết sẻ chia, biết hi sinh và cam tâm tình nguyện. Vì anh yêu cô, chỉ đặc biệt yêu thương một mình cô. Cô là cả nguồn sống của anh.
Từ những hiểu lầm không đáng có, hai người lạc mất nhau giữa dòng người ngược xuôi hối hả. Sau bao dằn vặt, khổ đau, họ trở về nơi họ luôn thuộc về, cùng trải qua những vui buồn, mệt mỏi, hưởng một happy ending trọn vẹn.