Sáng hôm sau
Cộc cộc cộc, đi đến phòng đối diện anh gõ cửa
.................
- Vợ ơi, dậy đi nào
-.........................
- Vợ ơi dậy đi đến giờ đi học rồi -Giọng anh lại vang lên
Đáp lại vẫn là một sự im lặng
- Anh đếm từ một đến ba em mà không ra thì biết tay anh - Anh bắt đầu mất kiên nhẫn
- Một....hai....b...
Cạch, cửa phòng được mở ra. Nó bước ra ngoài với bộ đồng phục chỉnh tề, tóc cũng đã chải chuốt cột gọn gàng. Anh nhìn nó thì có hơi ngạc nhiên, thường thì bây giờ là tóc tai nó phải bù xù, ngáp ngắn ngáp dài ( nói hơi quá) thế mà chả hiểu sao hôm nay là tác phong nhanh nhẹn. Rất tốt rất tốt
- Em đây rồi - Nó nhìn anh
- Ừ, xuống ăn sáng rồi anh đưa đến trường - Anh cười
- Thôi hôm nay em ăn ở trường cũng được. Em còn nhiều bài tập lắm, hôm qua mải chơi còn chưa học được chút nào cả - Nó xua tay
-Không được, ăn như vậy không tốt, ăn không đúng giờ dễ bị đau dạ dày lắm. Nghe anh xuống ăn rồi đi vẫn chưa muộn mà - Anh cầm lấy tay nó kéo đi
- Nhưng...
-Không nhưng nhị gì cả - Anh nghiêm khắc nhìn nó
- Được rồi - Nó bĩu môi
Bước xuống lầu, mọi thứ đã được chuẩn bị đâu ra đó
- Chào buổi sáng dì, chào các chị - Nó cười tươi nhìn mọi người
- Chào cô chủ - Mấy chị giúp việc thấy nó thì cũng cúi đầu chào cung kính
- Âý sao lại cô chủ, gọi chị em là được rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deo-nhan-roi-la-phai-cuoi/578076/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.