Anh vừa dứt lời, Hân rơi vào tình trạng mắt chữ A mồm chữ O há hốc - đơ toàn tập.
- Nhưng..nhưng nếu anh là chồng nó sao em lại không biết??? - Hân lấy lại bình tĩnh hỏi
- Tại vì bây giờ mày mới biết - Nó từ từ bước xuống lầu nhìn Hân cười đểu . Vẫn bộ đồng phục nhà trường quen thuộc áo sơ mi trắng cài nơ tím nhạt cùng tông màu với váy, tóc nâu xoăn đuôi cột cao để lộ ra cổ trắng nõn, gương mặt trắng hồng bầu bĩnh đáng yêu, thoạt nhìn trông nó giống như cô búp bê xinh xắn. Anh nhìn nó cười mỉm.
- Ơ...mày nói rõ cho tao xem nào, tao không hiểu - Hân nhìn anh rồi quay sang nhìn nó ngơ ngác
- E hèm. Anh ấy là Trần Đức Tuấn, 20 tuổi, con trai của bạn thân ba mẹ tao. Tụi tao chơi với nhau từ năm tao mới 5 tuổi thôi à, khi đó vẫn chưa cả quen mày, một thời gian sau gia đình anh ấy qua Mĩ để sinh sống và quản lí công việc nên không hay gặp nhau mà chỉ nói chuyện qua mạng thôi. Đến bây giờ thì gia đình anh ấy về, vừa mới hôm qua, rồi tạo hôn ước luôn. Vậy đó. Tiện thể em giới thiệu luôn, con khỉ này là Bảo Hân bạn em đấy ạ - Nó tuôn ra một tràng, đọc vanh vách như thơ. Hân lúc này đã hiểu ra mọi chuyện liền vuốt cằm gật đầu
- Đã hiểu - rồi quát lớn - Khỉ nào hả con kia - tiếp tục quay sang anh nói với vẻ bà cụ non - Anh ơi, à không anh Tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deo-nhan-roi-la-phai-cuoi/578069/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.