Nghe được câu nói đó nó bỗng khựng lại, mặt ửng hồng rồi vội quay đi chỗ khác
- Ha ha em ngại à. Vậy thôi anh không nói nữa mất công để công chúa lại đỏ mặt rồi bơ anh - Anh cười tươi xoa đầu nó
- Anh... anh dám trêu em... đứng lại đó - Nó bực mình tay chống nạnh, hét to rồi đuổi theo hắn
Ha ha ha ha ha - tiếng cười đùa của hai người vang vọng khắp khu vườn, làm cho khung cảnh thêm phần tươi mới trong sắc hoa hồng đỏ rực.
Trong nhà lúc này
- Đó đó, ông bà thấy ổn không?- Ông Long nói
- Cái này tụi tôi không có ý kiến nhưng phải tùy vào chúng chứ, mình đâu có quyền quyết định - Bà Bích nói
- Về việc này bà cứ yên tâm tôi đảm bảo hai đứa nó sẽ gật - Bà Thanh cười gian
Vừa lúc đó anh cùng nó bước vào, thấy không gian yên tĩnh, mờ mờ ám ám, anh lên tiếng hỏi
- Mọi người.... nói xấu tụi con phải không?
Im lặng
- Sao mọi người không nói gì ạ? - Lần này là nó nói
Im lặng
Rốt cuộc là có chuyện gì vậy??? - Nó cùng anh đồng thanh
- Hai đứa cưới nhau đi - Đáp trả màn đồng thanh của tụi nó, bốn vị phụ huynh ngồi đây cũng đồng tâm hiệp lực mà đáp trả với phát ngôn gây sốc
- Cái gì??? - Nó hét to trong khi hắn chỉ nhìn ba mẹ cười mỉm
- Thùy Linh, khẽ tiếng thôi, con gái mà lời ăn tiếng nói khủng khiếp thế à? - Bà Bích nhìn nó nói
- Bà đó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deo-nhan-roi-la-phai-cuoi/578063/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.