Buổi sáng mặt trời đã nhô lên cao, gió thổi nhè nhẹ hòa với tiếng chim líu lo tạo cho người khác cảm giác yên bình dễ chịu, ánh nắng sớm chan hòa len lỏi qua từng kẽ rèm cửa trắng bên ô cửa sổ thủy tinh trong suốt khẽ rọi lên gương mặt mang nét trẻ con đáng yêu của ai đó. Mái tóc đen dài tùy ý vương vãi trên gối, hàng mi lá liễu cong vút thỉnh thoảng lại khẽ động dậy do nắng sớm, chiếc mũi thon nhỏ nhắn, đôi môi anh đào căng mọng cũng thỉnh thoảng nhếch lên khiến người khác bị cuốn hút một cách lạ thường. Anh nhìn cô gái mắt đang nhắm nghiền, tay ôm chặt con gấu Pooh với vẻ đáng yêu này thì tim lại không tự chủ mà đập lên loạn nhịp. Và rất nhanh chóng, phủ lên đôi môi kia một nụ hôn.
Mà ai đó đang ngủ ngon lành tự dưng cảm thấy bị lấy mất đi không khí thì mới giật mình tỉnh giấc. Mắt tròn xoe nhìn tên xấu xa trước mặt đang nhìn mình cười gian tà
“ Chào buổi sáng vợ yêu”
“ Em thật không ngờ quân tử như anh lại thích chơi trò đánh lén” – Nó bĩu môi
“ Anh đâu có đánh lén, anh la quang minh chính đại” – Anh buồn cười nhìn nó
“ Ám sát vợ khi ngủ. Anh thật là quang minh chính đại!!!” – Nó tỏ vẻ khinh thường
“ Ám sát? Em nói ai ám sát em, hả?” – Anh rút ngắn khoảng cách khuôn mặt giữa hai người
“ Là tên ác ma nhà anh chứ còn ai” – Nó thầm nghĩ
“ Dám nói anh là ác ma có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deo-nhan-roi-la-phai-cuoi/578095/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.