Emily là một vũ công tài năng ở thế kỉ 21, từ nhỏ cô đã tiếp xúc với khiêu vũ, lớn lên khiêu vũ càng trở thành một niềm đam mê, là nguồn sống mãnh liệt của cô. Thế rồi, một tai nạn xảy ra, sự nghiệp chấm dứt khi cô mất đi khả năng khiêu vũ. Lên máy bay rời khỏi vùng đất Luân Đôn đầy phồn hoa, cô trở về quê hương với hi vọng bắt đầu một cuộc sống mới. Nhưng định mệnh lại đùa giỡn cô một lần nữa, máy bay xảy ra tai nạn và giây tiếp theo khi Emily tỉnh lại, cô đã trở về nước Anh những năm 1911, còn biến thành một kẻ lang thang tay trắng, không nhà không cửa nằm ngất bên vệ đường.
Trong đêm đen giá lạnh của ngày hôm đó, Emily chỉ còn nhớ hình ảnh của một người phụ nữ xa lạ dùng chiếc khăn lông cũ nát và cả sinh mạng của nàng ấy để sưởi ấm cho cô. Người phụ nữ ấy chết đi khi trong lòng vẫn còn vương vấn mãi một chấp niệm… “Hắn gọi là Jack Dawson, có một đôi mắt rất xinh đẹp, nếu như nhìn thấy hắn, giúp ta nói với hắn rằng ta đang tìm... tìm hắn... Không, có lẽ hắn có thể sống tốt một chút thì tốt rồi.” Thanh âm của nữ nhân chậm dần, sắc mặt trắng bệch giống như một pho tượng. “Hắn tài hoa hơn người... Hắn sẽ hạnh phúc sống sót.” Và lúc này đây, Emily cũng nhận ra Jack Dawson mà người phụ nữ kia nói chính là Jack - nhân vật chính trong bộ phim Titanic cô đã từng xem.
Emily không có bản lĩnh cứu vớt cả con tàu Titanic, cô chỉ là một kẻ lang thang không nhà không cửa, ai sẽ nghe cô, ai sẽ tin tưởng những lời cô nói là sự thật, không ai cả. Nhưng ân tình cứu mạng còn chưa trả, cô không thể bỏ mặc Jack đi lên còn tàu định mệnh kia. Emily quyết định phải cứu Jack thoát khỏi thảm họa thế kỉ này, và rồi cũng chính quyết định này mà cô đã gặp phải Caledon Hockley, rắc rối lớn nhất của đời mình.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.