☆Editor: Thủy Nhược Lam
Khi ba ống khói trên tàu Titanic đều phun khói, tất cả mọi người trên bếntàu đều vỗ tay hò hét, còn tôi thì mệt đến mức hai tay chống đầu gối thở dốc, hoàn toàn không còn chút thể lực nào để chạy tiếp nữa, mỗi lần hôhấp đều thở ra khí nóng, mỗi lần như vậy đều như đang tàn phá lá phổi.Một giờ cuối cùng kết thúc khi tôi không ngừng chạy trốn, cổ họng khônóng không phát ra được chút âm thanh nào. Một số khách nhân và ngườiđến đưa tiễn bị tôi đụng phải đều ân cần hỏi han, tôi ngượng ngùng vìngay cả thanh âm xin lỗi cũng không thể nói ra được.
Tôi chưatừng nhìn thấy nhiều người Edward mang đặc trưng ở nước Anh chen chúcvới nhau như vậy, giống như một tổ ong vò vẽ. Xe ngựa chở thuê và nhữnglão gia quyền quý chen chúc với nhau, còn có phóng viên khiêng chiếc máy ảnh cổ xưa, gắt gao nhìn chằm chằm vào chiếc thuyền vĩnh viễn khôngchìm mộng ảo kia. Những thiếu nữ đội khăn trên đầu vung tay chào, ánhmặt trời giữa trưa như dừng lại ở khoảnh khắc phồn hoa mộng ảo này.
Tôi và mọi người giống nhau, ào ào ngửa đầu, nhìn thân tàu màu đen, sàn tàu màu trắng, ý đồ tìm kiếm người thân mà mình muốn tìm.
Tôi hoàinghi Jack đã lên thuyền,thanh âm của còi vang dội, con thuyền tuyên bốthời khắc cách cảng. Nhiệt độ không khí tăng trở lại, tôi mặc bộ quần áo đơn bạc cuối cùng cũng cảm nhận được không khí ấm áp của mùa xuân, bóchặt vào thân hình gầy gò.
Được rồi, nhìn con thuyền vĩ đại củahàng hải cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-ai-vinh-hang/10400/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.