☆Editor: Thủy Nhược Lam
Dáng đứng của anh ta không có biện pháp nào để bảo trì dáng vẻ thượng lưu tao nhã, ngược lại bởi vì ẩn nhẫn đau đớn mà đứng hơi nghiêng, lông mày nhíu chặt lại, ánh mắt hung ác khủng bố. Gần như ánh mắt đầu tiên anh ta nhìn là về phía tôi, cái loại biểu cảm khó chịu này nháy mắt biến thành phẫn nộ.
Bây giờ chắc hẳn anh ta đang nắm chặt súng trong túi quần, chỉ chờ bắn tôi thủng đầu.
Thật sự là âm hồn không tan, tôi thật sự hối hận vừa rồi không đá anh ta một phát gẫy xương luôn. Một ngụm uống sạch số rượu còn lại trong ly, rồi nặng nề đặt lại chiếc ly xuống mặt bàn, sau đó cấp tốc đứng lên nói với Andrew: “Thật xin lỗi, tôi đột nhiên nhớ ra phải chiếu cố chú của tôi, được dùng bữa với ngài tôi rất vui vẻ, có duyên sẽ gặp lại.”
Andrew đứng lên, ông ấy cảm thấy tiếc nuối nói: “Tôi cũng vậy, Emily tiểu thư, thay tôi gửi lời hỏi thăm đến chú của cô.”
“Sẽ, cám ơn.” Tôi kéo ghế dựa ra, xoay người đi hướng ngược lại với cửa nhà ăn, đằng trước là một dãy bàn ăn, bởi vì nhà ăn ở trên thuyền, cho nên phòng tiệc được sắp xếp theo hình chữ nhật. Trên trần của nhà ăn trang trí đèn chiếu sáng, tôi đi chiếc giày không hợp chân, nó làm tôi có cảm giác đang đi trên con đường vô vọng.
Trong não chuyển qua vô số ý tưởng, tôi xác định Cal là đang nhìn tôi, chỉ là nơi đây là khoang thượng đẳng, còn có rất nhiều khách nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-ai-vinh-hang/10412/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.