☆Editor: Thủy Nhược Lam
Tôi cảm giác rất không thoải mái, xương cốt trong thân thể như vỡ vụn, điều này làm tôi thấy hô hấp dồn dập, cơ bắp run rẩy. Loại cảm giác này so với lúc trước tôi bị tai nạ xe cộ độ chấn thương còn nặng hơn, tôi ý đồ ép buộc tỉnh lại, nhưng là mí mắt nặng nề làm hành động vốn rất đơn giản này càng trở nên gian nan.
Tôi thử xem bản thân xảy ra chuyện gì, nhưng đầu óc trống rỗng, tôi lần đầu tiên cảm thấy tự bản thân sao mà bất lực.
"Cô ấy nên nghỉ ngơi, chạy quá lâu vượt khỏi sức chịu đựng của cô ấy."
Tôi mơ hồ nghe được bên người có người nói chuyện, tiếp đến là thanh âm của Caledon Hockley, anh không vui nói: "Thứ này không có di chứng chứ, hình như cô ấy rất khó chịu."
"Thuốc này làm cho bệnh nhân đang kích động an tĩnh lại, không sử dụng liều lượng lớn sẽ không ảnh hưởng tới vị tiểu thư này. Tuy nhiên cô ấy phải tích cực điều trị thân thể, sau khi rời thuyền có thể để bác sĩ gia đình theo dõi." Thanh âm giống như của một bác sĩ nam càng ngày càng xa, "Tôi ở trên thuyền còn có nhiệm vụ kiểm tra cho bệnh nhân, nếu có chuyện gì có thể gọi nhân viên phục vụ đến thông báo cho tôi."
Cal bất mãn nói thầm, "Thân thể cô ấy không tốt, cô ấy thoạt nhìn mạnh mẽ tới mức có thể ném cả con tàu Titanic này đi. Lovejoy, ngươi đi nói với người dưới phòng bếp, nơi này cần thức ăn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-ai-vinh-hang/2511456/chuong-31-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.