🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi rời khỏi nhà ăn xong thì tăng nhanh bước chân, lúc đầu bước châncòn hơi loạng choạng sau đó cuối cùng là chạy nhanh. Một tay dùng sức cầm chặt lấy mép váy dài, tay còn lại thì dùng sức lau miệng, cho dù là lễ phép chào hỏi người bạn quốc tế thì ôm hôn một người đàn ông xa lạ cũng làm nó trở thành lịch sử đen tối nhất của tôi.



Nhìn thấy cầu thang tôi không chút do dự chạy xuống, giày không hợp chân làm tôi rất khó chịu. Tôi vịn lấy lan can cầu thang, vài lần còn suýt chút nữa thì ngã, rốt cuộc cũng chạy đến sàn tàu khu E, không chút do dự chạy xuống cầu thang.



Khoang thượng đẳng không thể trở về được nữa, tôi chỉ có thể lợi dụng khoảng thời gian mọi người chưa kịp phản ứng mà tìm chỗ trốn đi.



Hơn nữa tôi khẳng định rằng, Caledon Hockley lần sau nhìn thấy tôi, nhất định sẽ bóp chết tôi, cho dù muốn chết tôi cũng không muốn chết theo cách này. Tôi nhìn thấy có người đi ra từ cửa thang máy, là lắp ráp sư Frost đã thay xong tây trang và trở lại thuyền, hắn tay nắm găng tay chuẩn bị đi lên khu D, nhìn đến tôi thì kinh ngạc nói: "Emily tiểu thư, cô sao lại xuống dưới này?"



Chẳng lẽ hắn cho rằng phòng tôi thật sự ở khu sàn tàu xa hoa sao?



"Ngài tốt, Frost tiên sinh, ngài đã tìm được còi chưa?" Tôi nở một nụ cười sáng lạng, bước chân vẫn như cũ duy trì tốc độ này đi về phía trước.



"Còn chưa có, thật tốn sức, công nhân bên dưới đều dựa vào

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-ai-vinh-hang/2511423/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chân Ái Vĩnh Hằng
Chương 17: Đau thương
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.