☆Editor: Thủy Nhược Lam
Loại cảm giác này so với xem phim kinh dị còn đáng sợ hơn vạn lần.
Tôi thử dùng thái độ hợp lý để giải thích cho hành động của Caledon Hockley, lần đầu tiên gặp mặt tôi đụng phải anh thiếu chút nữa thì chảy máu, lần thứ hai gặp mặt chính là bắt kẻ trộm. Sau đó liên tiếp xảy ra các chuyện tôi không tốt, anh ta cũng chả khá hơn, hai chúng tôi không có trở thành cừu địch đã xem như một chuyện thật thần kỳ rồi.
Mà hiện tại, anh ta thế nhưng mặt ôn nhu đút cho tôi ăn, luôn luôn đút tới mức mặt tôi xanh tím lại, anh còn hận không thể úp cả cái mâm lên mặt tôi, chỉ sợ tôi ăn không đủ no. Chẳng lẽ anh nghĩ ra được biện pháp nào ác độc để trừng phạt tôi, đương nhiên tôi càng nguyện ý tin tưởng là vì do tôi kéo anh trở về từ trong tay thần chết, cho nên anh trở nên tốt bụng như vậy, nếu anh không trói lấy tôi, tôi gần như thuyết phục xong bản thân.
Đợi đến khi thu thập xong mọi thứ, anh còn ngồi trên ghế dựa cạnh đầu giường, một bộ nhàm chán cầu tán gẫu. Tôi một chút cũng không muốn đi nghiên cứu biểu cảm của người hầu gái khi vào thu dọn đồ.
"Em còn nhớ rõ, em là người nước nào không? Ireland?" hai tay anh giao nhau, đặt ở dưới cằm, sau đó nâng khóe miệng, nở nụ cười vừa thân thiết lại đúng mực.
Mặt nạ xã giao thật hoàn hảo, tôi ngẩng đầu nhìn dây thừng trên cổ tay, nếu buộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-ai-vinh-hang/2511470/chuong-35-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.