☆Editor: Thủy Nhược Lam
Tôi phát hiện mình lâm vào trong hoàn cảnh hoàn toàn tuyệt vọng, tôi biết con thuyền chết tiệt này vài ngày nữa sẽ va vào núi băng mà chìm, nhưng tôi vẫn còn ở lại trên con thuyền này. Tiếp đó có một tên nhà tư bản hút máu ngu ngốc chạy đến uy hiếp tôi, nếu tôi đem những kế hoạch của họ định thực thi, cuối cùng sẽ chết vùi để lộ tin tức, không đợi thuyền chìm, bọn họ sẽ nghĩ biện pháp làm tôi biến mất.
Nói cách khác tôi bây giờ mà chạy đi bóp cổ Andrew, nói với ông ấy, con thuyền này sẽ chìm, như vậy mà truyền theo tiếng gió đến bên tai Ismay, ông ta sẽ không coi tôi là kẻ lừa đảo mà cười cho qua, hắn chỉ biết tôi là côn trùng có hại trong kế hoạch của họ, tôi sẽ bị hủy thi diệt tích.
Đúng rồi, trên vé tàu không có tên của tôi, cho nên tôi chết cũng sẽ không có ai truy cứu. Truy cứu cái gì? Tôi cô độc một mình rơi xuống thế kỉ hai mươi, chẳng lẽ thân bằng cố hữu của tôi sẽ kiện công ty White Star Line đã phá sản tội giết người sao, nói bọn họ giết tôi?
Mà cái tên ngu ngốc này, một mặt "Ôn nhu" uy hiếp tôi, làm tôi không cần "Sợ hãi", người này cùng công ty White Star Line chính là một bọn, cho nên hiện tại đã tính toán trói tôi lại, không cho tôi đi gieo rắc tin tức.
Trói tôi trong khoang nhất đẳng cùng với việc nhốt tôi trong phòng thẩm vấn. Đều là chết đuối cả, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-ai-vinh-hang/2511464/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.