Phải nói "Cha con tranh sủng mẹ, cha không phải người" là câu chuyện quá sức đáng yêu và dí dỏm. Tự hỏi bạn đã bao giờ tưởng tượng ra một viễn cảnh, hai cha con trong một nhà đấu đá nhau vì...mẹ chưa nhỉ? Có vẻ sẽ hơi phí lí một chút, nhưng thực sự đó là sự thật trong bộ truyện "Cha con tranh sủng mẹ, cha không phải người". Đến đây chắc nhiều người chưa tin lời tôi nói đâu, vậy cùng xem đoạn trích dưới nhé:
[Đoạn trích nho nhỏ]
"Vì cái gì mà ông có thể mà tôi thì không thể, cô ấy là của tôi." Thường Khoái Khoái tức giận nói, tại sao hắn có thể gọi, mà nhóc thì không thể gọi, thật là, nhiều năm như vậy vốn chỉ có hai mẹ con nhóc, hai người sống cùng nhau thật tốt, tại sao hắn ta lại phải trở lại cùng nhóc giành mẹ nhóc chứ.
"Con nói cái gì?" Bạch Kiểu Thiên tức giận nói.
"Đừng nghĩ muốn hướng sự chú ý của cô ấy đến ông, cô ấy là người con gái của tôi"
"Cái gì là người con gái của con cơ chứ, cô ấy là cô gái của ba, là mẹ con."
Một tên đàn ông đang giơ chân chỉ vào con trai của hắn mà la hét.
Đó chỉ là một đoạn nhỏ xíu trong câu chuyện đầy sức đáng yêu của chúng ta thôi. Cùng nhau theo dõi bộ truyện để xem, ai trong hai người sẽ được mẹ "yêu thương hơn" nhé!