Ưm Thường Mạn Mạn cảm thấy khá nhột, cô đưa tay muốn phủi thứ trên mặt cô đi. Lông xù, vuốt rất thoải mái. Lấy tay kéo, nhưng không nhúc nhích, chờ một chút cô nhớ trên giường mình làm gì có vật mềm như thế này, Thường Mạn Mạn từ từ mở mắt, đập vào mắt cô là một người đàn ông cực phẩm, như thể không thuộc về thế giới này, hắn giống như vương tử từ truyện cổ tích đi ra, nhất định là cô đang nằm mơ.
Đưa tay chạm vào gương mặt tinh tế của hắn, xúc cảm trên tay làm cho người ta yêu thích, cô chưa từng gặp qua một người đàn ông có làn da láng mịn như vậy, sờ sờ lông mi cong vút, tới đôi môi của hắn, cảm giác không tệ, không biết hôn lên sẽ có cảm giác thế nào. ba Dù sao là ở trong mộng, hôn một cái người khác cũng không biết. Một sắc nữ nhẹ nhàng đưa lên môi của mình, toàn thân Thường Mạn Mạn như bị điện giựt, không rời bỏ được đôi môi hắn.
Bạch Kiểu Thiên ngay từ lúc Thường Mạn Mạn tỉnh hắn cũng dậy theo, hắn vốn định xem cái vật nhỏ này sẽ có phản ứng như thế nào, cho nên vẫn giả bộ ngủ. Khi môi hắn đụng phải môi cô, toàn thân hắn như có dòng điện thông qua, hắn chưa bao giờ biết hôn lại có thể có cảm giác tuyệt như vậy.
Từ từ mở mắt, nhìn vẻ mặt hưởng thụ của cô, chậm rãi thu hồi cái đuôi của mình, xem ra cô vẫn chưa phát hiện, nếu không, không thể nào còn hưởng thụ môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-con-tranh-sung-me-cha-khong-phai-nguoi/775908/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.