Bạn đang đọc truyện Vĩnh Biệt Người của tác giả Hựu Lam. Vừa ra khỏi cổng bệnh viện, tôi lập tức ném phiếu xét nghiệm vào thẳng thùng rác.
Xong rồi móc trong túi quần ra một điếu thuốc, còn chưa kịp châm lửa thì điện thoại đổ chuông.
Tiếng chuông độc quyền chỉ dành cho người nọ.
Cầm điếu thuốc mà cũng không yên, tôi rầu rĩ thở dài, ném luôn vào thùng rác.
Mới bắt điện thoại lên thôi, chưa nói được câu nào thì âm thanh mang theo điệu cười từ bên kia bật lên tức thì.
"Quan Nghị, anh đang ở đâu vậy?"
Tôi quay đầu nhìn tòa nhà sau lưng, cười khổ rồi nói đại nói bừa: "Ở nhà...có gì không?"
Nếu yêu thích tác giả Hựu Lam, bạn có thể đọc thêm Tháng Chín Gió Về hay Kẻ Thứ Ba.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.