🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi đã cố gắng không hồi tưởng quá nhiều những quá khứ ngọt ngào ấy nữa.

Mặc dù trong lòng tôi biết, sự tồn tại của Kỷ Thanh Nghiên luôn được tôi ghi nhớ.

Nhưng chính bởi vì hồi ức cuối cùng chỉ còn lại mỗi một mình nên tôi mới cảm nhận được sự khổ sở, giống như bị quên lãng ở một nơi hoang dã, thường xuyên cảm thấy ngay cả cái bóng của hy vọng cũng không có.

Tôi đã cố gắng suy nghĩ về nó theo một cách lạc quan…

Mới đầu là một đoạn tình yêu vô vọng.

Tôi thật may mắn khi có thể bắt đầu tình yêu với người kia được mấy năm.

Mà bây giờ, cậu ấy cần tôi.

Liên quan gì đến tình yêu chứ, nói ra nghe quá mức già mồm.

Cậu ấy cần tôi, thế là đủ rồi.

Thanh Nghiên và Phỉ Phỉ vẫn còn trẻ, hai người sẽ lại gắn bó như keo sơn nhanh thôi. Chỉ là sau khi trải qua một đêm gọi điện thổ lộ tâm trạng với tôi thì Kỷ Thanh Nghiên càng tín nhiệm tôi hơn, thông thường cậu ấy sẽ chạy tới nói với tôi về những tác phẩm, hoặc là mấy chuyện tình cảm lặt vặt của cậu.

Tôi cũng càng ngày càng có thể cân bằng tâm trạng của mình để nói chuyện với cậu.

“Ngày nào Phỉ Phỉ cũng nằng nặc muốn đi chơi ở nước ngoài, tôi dự định dẫn em ấy đi đất nước trước kia anh từng ở, không hiểu sao mà trong tiềm thức tôi rất muốn đi chỗ kia.” Kỷ Thanh Nghiên nói liên miên: “Anh có đề cử địa điểm nào không? Quan Nghị?”

Vào lúc bị gọi tên tôi mới dần lấy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-biet-nguoi/1033059/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vĩnh Biệt Người
Chương 11
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.