🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kỷ Thanh Nghiên muốn đi siêu thị sắm ít đồ cần dùng khi đi du lịch, còn hỏi tôi có muốn đi cùng hay không.

Vốn dĩ tôi muốn từ chối nhưng cậu ấy cứ nhìn tôi bằng ánh mắt sáng rực kia khiến câu từ chối quả quyết lại bị tôi nhét trở về.

"Vậy đi thôi, anh cũng có đồ muốn mua." Tôi nghe được mình nói như vậy.

Ai, vì sao tôi cứ mãi không từ chối được cậu ấy thế này.

Nhưng đối với hai chúng tôi... Cách ở chung như vậy giống như đột nhiên quay trở về trước kia, trên đường đi siêu thị tôi vẫn không khống chế được nụ cười trên mặt đến mức khiến Thanh Nghiên liên tục quay đầu nhìn tôi.

"Quan Nghị, sao anh... Tâm trạng của anh rất tốt sao?"

Xưng hô này khiến tôi tỉnh táo lại, tôi ngơ ngác đối mặt với cậu ấy.

Kỷ Thanh Nghiên nhắm mắt lại.

Tôi rất tỉnh táo.

Dường như gần đây tôi càng ngày càng dễ thỏa mãn, mặc dù tỉnh lại rất nhanh nhưng kiểu tự thôi miên tự an ủi bản thân như vậy cũng không biết là tốt hay xấu nữa.

"Ừm... Phỉ Phỉ đâu?" Tôi giả vờ lơ đãng hỏi cậu ấy.

Lúc nhắc đến Mộ Phỉ, dường như Thanh Nghiên hơi vui lên một chút, cậu ấy nói: "Lúc đầu tôi muốn gọi em ấy đi cùng nhưng em ấy nói hôm nay muốn ở nhà ngủ vì ngày mai phải dậy sớm lên máy bay, tôi nghĩ cũng đúng nên thôi để cho em ấy ngủ tiếp."

Tôi hoảng hốt chớp mắt một cái, khẽ ừ.

Chỗ chúng tôi ở cách siêu thị lớn nhất chỉ một chuyến tàu điện ngầm, bởi vì

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-biet-nguoi/1033060/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vĩnh Biệt Người
Chương 12
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.