Kỷ Thanh Nghiên nói là làm, gần đây còn lén lút chuẩn bị cầu hôn với Phỉ Phỉ.
Có lẽ cậu ấy còn nhớ kỹ tôi từng có ý với cậu ấy, nhưng ngày hôm đó sau khi cậu ấy đơn giản nói ra suy nghĩ của mình với tôi sau khi bác sĩ Mộ và Phỉ Phỉ rời đi, còn lại về sau cũng không nói chi tiết quá nhiều chuyện cầu hôn của cậu ấy cho tôi nghe nữa.
Nhưng tôi vẫn chú ý đến.
Nói thừa, sao tôi có thể không để ý được.
Cậu ấy là bạn cùng phòng của tôi.
Cũng là... Người yêu cũ.
Đôi khi lúc đi ngủ cậu ấy sẽ quên tắt đèn đóng cửa. Cái thói quen này thật ra từ trước đã có rồi. Còn tôi lâu nay đều thường xuyên nói với cậu mở đèn khi ngủ sẽ không tốt cho sức khỏe, nhưng mấy lời dặn dò này với cậu như nước đổ đầu vịt. Tôi cũng vì thế mà dẩn tạo thành thêm một thói quen, đến đêm sẽ đến phòng cậu giúp cậu tắt đèn đóng cửa.
Lúc tắt đèn còn liếc mắt nhìn sang màn hình máy tính mà cậu chưa tắt.
... Bên trên còn có một số giao diện nhẫn đính hôn quên không đóng lại.
Chả biết lúc yên lặng đóng máy tính lại giúp cậu tôi đang mang tâm trạng gì nữa.
Đau đớn quá nhiều lần, đến bây giờ thậm chí chỉ còn một chút nhạt nhòa thế chỗ cho cảm giác chết lặng.
Hóa ra cậu thật sự thích Phỉ Phỉ như vậy sao?
Những hy vọng hèn mọn nhỏ bé không nói nên lời trước kia cuối cùng cũng giống như bong bóng bay lên không trung vậy...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-biet-nguoi/1033063/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.