Cô nương có khuôn mặt tròn trĩnh nói: “A Ninh, muội không sao là tốt rồi, khi nãy dọa tỷ hết hồn! Còn sợ muội ngất đi luôn ấy!” Cô nương được gọi là A Ninh khẽ cười, lộ ra dung mạo tuyệt trần, nhẹ giọng đáp: “Bà già này... muội không sao, tỷ yên tâm.” Nàng suýt quên mất, bây giờ nàng đã không còn là lão thái quân vinh hoa hiển hách của nhà họ Cổ ở Nam Bình nữa, mà là Diệp Tuy nhà họ Diệp ở Tùng Dương
Diệp Tuy, nhũ danh A Ninh, cùng tỷ muội tốt Thẩm Văn Huệ đến trường ngựa Thiên Ân tập cưỡi ngựa, nhưng không cẩn thận ngã từ trên lưng ngựa xuống, chỉ ngất đi chốc lát rồi tỉnh lại, may thay không hề gì... Thật ra không phải như vậy. Diệp Tuy nhớ rõ sau khi nâng ngã từ trên lưng ngựa xuống, quả thực đã hôn mê, ba ngày ba đêm sau mới tỉnh lại. Đây là chuyện chính nàng trải qua, là chuyện từ hơn hai mươi năm trước.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.