*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thấy họ như vậy, Diệp Tuy cau mày nhưng vẫn im lặng không nói coi như không hiểu ý
Nàng tiến lên chào hỏi với vẻ mặt tươi rói: “A Ninh xin chào chị họ.” Nàng vốn có dung mạo tuyệt đẹp, hôm nay lại mặc váy áo đỏ rực
Tuy dải lụa choàng đi kèm có màu xanh nhạt, nhưng bên trên lại thêu những đốm lửa điểm xuyết
Nàng cười tươi như vậy làm cho cả người trở nên rực rỡ phóng khoảng hơn nhiều
Thật sự là đẹp không gì sánh bằng, khiến người ta không thể dời mắt.
Mấy cô nương kia tức thì nghẹn thở, ánh mắt xem thường lộ liễu, nhưng ẩn giấu3sâu bên trong là sự ghen tị.
Có cô nương nào không muốn mình xinh đẹp? Đáng giận là Diệp Tuy - người luôn đứng cuối trong các kỳ thi lại xinh đẹp đến mức làm lu mờ bọn họ.
Nói ra thì, triều Đại An coi trọng sự văn nhã nhã nhặn
Nhất là các cô nương ở Kinh Triệu, mỗi người đều dốc sức làm theo
Dù là y phục hay trang điểm đều rất nhạt và cực kỳ trang nhã
Đến cả những màu sắc rực rỡ cũng không dám mặc, sợ bị người ta cười là dung tục lòe loẹt.
Trước kia, Diệp Tuy cũng vậy, toàn mặc quần áo màu ngà hoặc xanh nhạt, trang điểm cũng rất nhạt
Nhưng lối ăn mặc như vậy lại khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592148/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.