Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghĩ vậy, sắc mặt Diệp Thân cứng đờ, xen lẫn sự thất vọng phảng phất
Nàng ta không nén nổi suy nghĩ: Nếu không phải mình xin nghỉ thì sẽ gặp được Trưởng công chúa và Bích Sơn Quân, nói không chừng..
Đại nha hoàn của Diệp Thân là Ngô Chi thấy sắc mặt cô nương nhà mình như vậy, liền tức tối bất bình nói: “Cô nương, nếu lúc đó người ở viện Cẩm thì người làm đệ tử của Bích Sơn Quân đâu đến lượt Lục cô nương!” Ngô Chi đi theo Diệp Thân đã lâu, đương nhiên biết Diệp Thân thích nghe những lời nào
Quan trọng hơn, Ngô Chi tự xưng là “tâm phúc” bên cạnh nàng ta nên bình thường cũng giống chủ, coi khinh Diệp Tuy từ tận đáy lòng
Không ngờ, kẻ mà chủ tớ3bọn họ căn bản không để vào trong mắt lại có thể gặp may như vậy
Đừng nói Diệp Thân, chính Ngô Chi làm nha hoàn cũng khó bề tiếp nhận
Lời của Ngô Chi đã nói trúng nỗi lòng của Diệp Thân, khiến nàng ta nghiến răng, trong lòng dân sinh ra căm giận: Đúng thế, nếu ta đến viện Cầm thì đệ tử của Bích Sơn Quân đầu tới lượt Diệp Tuy
Đáng hận hơn là, Diệp Tuy không hề biết gì về đàn
Càng nghĩ, Diệp Thân càng buồn bực
Nàng ta xoắn chặt khăn tay, cuối cùng không nhịn nổi nữa mà xuống xe ngựa
Nàng ta muốn tận mắt nhìn xem Diệp Tuy có tài đức gì mà lại Bích Sơn Quân thu nhận làm đệ tử! Diệp Thân cố nhịn sự khó chịu, cứ thể đợi cạnh xe1ngựa của Diệp Tuy, chẳng mấy chốc đã trông thấy Diệp Tuy vội vã đi ra
Diệp Tuy vẫn chưa hoàn hồn sau khi gặp Uông Ấn, giờ thấy Diệp Thân vốn cũng không muốn so đo nhiều, bèn lạnh nhạt nói: “Diện kiến Thân tỷ
Không biết tỷ có chuyện gì?” Vẻ mặt Diệp Thân khó coi thế kia, không biết là do cơ thể không thoải mái hay là trong lòng không thoải mái? Chắc hẳn chị ta đã biết chuyện ở viện Cầm, chắc hẳn là vế sau rồi
Diệp Thân nghĩ thế nào về chuyện này thì Diệp Tuy chẳng đắn đo được, mà cũng lười để ý..
Có điều, Diệp Thân đứng cạnh xe nàng là tính định nói gì đây?
Điều khiển Diệp Tuy bất ngờ là sắc mặt Diệp Thân tự nhiên lại dãn ra, còn8cười với nàng, dịu dàng một cách khác thường
Sau đó, Diệp Thân nói: “Ta thấy muội vẫn chưa ra nên lấy làm lo lắng
Nghe bảo Tuy muội đã là đệ tử của Bích Sơn Quân
Đây đúng là chuyện vui của nhà họ Diệp.” Lần này, Diệp Tuy bị kinh ngạc thật sự
Nàng nhanh chóng liếc mắt quan sát Diệp Thân, cũng cười đáp lại: “Làm phiền tỷ phải nhọc lòng rồi! Cảm ơn Thân tỷ!” Trước đây nàng cho rằng Diệp Thân không quá thông minh, không ngờ còn biết kìm nén cơn giận thế này
Xem ra, con gái do Chu thị dạy dỗ cũng không quá ngu dốt, chẳng trách sau này Diệp Thân lại như cá gặp nước ở nhà chồng.
Nếu không phải cuối cùng nhà họ Diệp gặp chuyện thì chưa biết chừng sau này9Diệp Thân sẽ trở thành phu nhân của Lâm Xuyên hầu.
Đáng tiếc..
Nàng nhớ đến những việc làm sau này của Diệp Thân, ánh mắt bỗng chốc trở nên lạnh lẽo, nhưng lại ẩn đi ngay lập tức.
Diệp Thân mở miệng nhưng không nói gì
Bị Diệp Tuy nhìn thế này, nàng ta đột nhiên cảm thấy rất hoảng hốt, nhất thời quên mất lời ban đầu định nói.
Thật đáng sợ! Ánh mắt vừa rồi của Diệp Tuy thật đáng sợ, khiến cho cổ họng của Diệp Thân như thể bị bóp chặt, thậm chí không thở nổi
Sao lại có thể như vậy? Nàng ta nhìn kĩ, phát hiện Diệp Tuy đang tươi cười, ánh mắt gió yên sóng lặng, đâu có gì đáng sợ? Nhất định ban nãy là ảo giác rồi, chắc chắn là ảo giác!
Diệp Thân tự7an ủi mình bằng suy nghĩ đó, một lúc lâu sau mới nhớ ra lý do mình đứng cạnh xe ngựa đợi Diệp Tuy
Là vì để cho mọi người biết chị em gái nhà họ Diệp tình cảm sâu đậm, sau này khi Diệp Tuy vào viện của Bích Sơn Quân, nàng ta cũng có thể nghĩ cách đi theo.
Nhưng bây giờ nàng ta đang hoảng loạn, cũng không muốn đối diện với Diệp Tuy thêm nữa, bèn cuống quýt dẫn Ngô Chi về xe ngựa của mình
Ngô Chi thấy cô nương nhà mình thở hổn hển, dáng vẻ hoang mang liền quan tâm hỏi: “Cô nương, người sao vậy? Cô nương có gì cần sai bảo nô tỳ không ạ?” Ngô Chi thầm lấy làm khó hiểu
Vừa rồi, lúc cô nương xuống xe ngựa, rõ ràng còn bừng bừng giận dữ cơ mà
Nàng ta còn tưởng cô nương đi tìm Lục cô nương để kiểm chuyện
Ai mà ngờ gặp Lục cô nương xong, cô nương nhà mình lại chỉ mỉm cười chào hỏi.
Tiếp đấy, cô nương lật đật trở về xe ngựa, rốt cuộc chuyện này là sao? Nàng ta luôn theo sát cô nương, nhưng không hiểu gì cả.
Diệp Thân không để ý đến câu hỏi của Ngô Chi mà nghĩ tới chuyện xảy ra ở Khuê Học hôm nay
Ngẫm đi ngẫm lại việc làm của Diệp Tuy, sau đó ra lệnh: “Sau khi về phủ, lập tức đến ngay viện Lan Đình!”
Nhất định phải nhanh chóng nói cho mẹ biết chuyện Diệp Tuy đã là đệ tử của Bích Sơn Quân, chắc chắn mẹ sẽ có cách.
***
Hôm nay Khuê Học mở cửa lại, đây là một ngày trọng đại đối với các cô nương, cho dù Diệp Thân xưa nay luôn thể hiện rất tốt ở Khuê Học thì Chu thị cũng vẫn quan tâm tới
Bà ta không ngờ Diệp Thân lại về sớm vậy, liền nở nụ cười yêu thương
Sau khi thấy Diệp Thân trở về với sắc mặt nặng nề, nụ cười của bà ta liền biến mất, lo lắng hỏi: “Thân nhi, vẻ mặt con thế này là sao? Đã xảy ra chuyện gì ở Khuê Học?” Diệp Thân tiến lên ôm lấy cánh tay Chu thị, trong lòng vừa tức giận vừa tủi thân, vành mắt đỏ hoe, nghẹn ngào nói: “Mẹ, con gái sắp bị Diệp Tuy đè đầu rồi! Con gái buồn lắm...” Chu thị không hiểu nguyên do, nhưng nghe thấy cái tên “Diệp Tuy” này thì sa sầm mặt lại
Những gì liên quan đến Tam phòng, bà ta đều cực kỳ chán ghét!
Chinh nhi của bà ta vẫn đang nằm liệt giường không thể đi lại, Ngu ca nhi lại vào Nghi Loan Vệ, việc này đã đủ khiến bà ta căm giận nghiến răng
Giờ nghe thấy con gái nói vậy, chẳng lẽ Tam phòng lại giở trò gì sao? “Mẹ, Diệp Tuy..
thành đệ tử của Bích Sơn Quân rồi, còn được Trưởng công chúa yêu thích nữa!” Diệp Thân rơi nước mắt, nức nở nói.
Tim Chu thị giật thót, bà ta cau mày nói với giọng không thể tưởng tượng nổi: “Con nói gì? Nó làm sao có thể làm đệ tử của Bích Sơn Quân? Cung cầm sư không ngăn nó?” Chuyện Cung cầm sư có một đệ tử tâm đắc trong cung, Chu thị sớm đã dò la rõ
Còn cố ý tìm người tung tin nói đệ tử này bị thất sủng là vì có liên quan đến Thuần tần trước mặt Cung cầm sư, chính là vì muốn Cung cầm sư sẽ làm khó Diệp Tuy
Tóm lại, bà ta nghĩ mọi cách không cho Tam phòng chiếm ưu thế
Nhưng có Cung cầm sư ở viện Cầm rồi, sao Tuy tỷ nhi vẫn được Bích Sơn Quân thu nhận?
Sau khi nghe xong ngọn nguồn, bà ta vỗ nhẹ lên cánh tay Diệp Thân, an ủi: “Không cần phải lo lắng, nếu Bích Sơn Quân vì nể mặt Trưởng công chúa mới nhận nó làm đệ tử thì chuyện này giải quyết rất dễ dàng...”
Tuy tỷ nhi qua được cửa của Bích Sơn Quân kiểu ấy, còn chưa biết là chuyện tốt hay chuyện xấu đâu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.