*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bội Thanh càng thêm khó hiểu. Đó là nơi đủ hạng người lui tới, mà đám môi giới thì tốt xấu lẫn lộn. Trước đây, trong phủ có chuyện cần đều gọi thẳng nha bà* tới phân phó, cô nương đâu cần đích thân đi đến những chỗ như thế chứ?
(*) Nha bà là chỉ những người phụ nữ làm công việc buôn bán, môi giới, chuyên làm chân chạy việc cho các gia đình quan lại, nhà giàu quyền quý.
Thế là Bội Thanh liền ngăn cản: “Cô nương, cô có việc gì cứ sai nô tỳ đi làm là được. Nếu3Tam phu nhân biết cô đến những chỗ như thế này, chắc chắn sẽ trách phạt nô tỳ mất.”
Diệp Tuy mỉm cười, nói: “Em yên tâm, ta sẽ không vào đó đâu. Ta quả thật có chuyện cần em đi làm đây.”
Trạm giao dịch Tứ Phương không phải là nơi hỗn loạn như tưởng tượng. Huống hồ, nàng cũng không định tiếp xúc nhiều với người môi giới mà chỉ muốn đi hỏi giá cả mà thôi. Bội Thanh lo lắng quá rồi.
Bội Thanh vẫn cảm thấy không ổn, chỉ là nhất thời không biết nên nói gì. Nếu cô nương đã không vào trạm giao dịch thì thôi cũng được, nhưng rốt cuộc sao cô nương lại muốn nàng đến đó hỏi han nhỉ?
Trạm2giao dịch Tứ Phương là trạm giao dịch lớn nhất của Kinh Triệu, là nơi thu nộp thuế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592158/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.