

Phủ Tể tướng họ Lưu, ta tên Lưu Đại.
Nghe nói phụ thân ruột của ta họ Sở, còn thiên kim thật ở Sở gia tên là Sở Kiều.
Giờ thì mỗi người đã về đúng vị trí, thiên kim thật đã đổi lại họ Lưu, tên là Lưu Ngôn Kiều.
Còn ta… tuy hiện tại chưa có kết luận cuối cùng, nhưng ta có linh cảm sau này mình sẽ được gọi là Sở Đại.
Nhưng hiện giờ thì ta vẫn là Lưu Đại!
Lúc này, trong chính sảnh phủ Tể tướng, đang diễn một vở kịch xoay quanh vấn đề ta nên đi hay ở…
“Phụ mẫu, hay là cho tỷ tỷ ở lại đi ạ.”
Thiên kim thật hơi cau mày, trông yểu điệu đáng thương vô cùng.
Môi đỏ tự nhiên, mắt hạnh không có lệ mà vẫn ánh nước long lanh.
Nói chuyện thì thỉnh thoảng ho nhẹ vài tiếng, sau đó lại dùng khăn che môi, cả người yếu ớt như cành liễu trước gió.
Dáng người mềm mại khoác trên mình áo ngắn và váy trăm nếp bằng gấm thêu hoa, đầu cài châu ngọc, khăn tay thêu hai mặt.
Những thứ nàng đang mặc đều là kiểu dáng thịnh hành nhất kinh thành gần đây.
Một chút cũng không giống cô nương lớn lên nơi thôn dã.
Những tiểu thư nhà quan, nhà giàu trong kinh gần như ai cũng có vài bộ như thế.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.