Bạn đang đọc truyện Kiếp Này Là Hận, Kiếp Sau Lại Yêu của tác giả hynh Yên. Nha Trang, mùa hè năm 2018. Trời đang tối dần, những tia nắng hiếm hoi còn sót lại lúc ban chiều cũng lụi tàn. Bên ngoài trời đang mưa, cơn mưa đầu mùa đến bất chợt, đang tuôn xối xả. Gió mang theo hơi nước thổi vào lạnh ngắt, xuyên qua kẽ hở bên trên khung cửa sổ được đóng kín. Bên ngoài gió đang gào thét, đập liên hồi vào khung cửa sổ khép chặt. Bên trong phòng trọ nhỏ chỉ vỏn vẹn mười sáu mét vuông, nội tâm Huỳnh Minh Tuệ cũng đang thét gào dữ dội.
Trong không gian nhỏ đến ngột thở, trời tối đen như hũ nút, hai bóng người đang ngồi trên chiếc giường gỗ chìm hẳn vào bóng tối. Không thể nhìn rõ mặt của họ nhưng nếu có ai đó đi ngang căn phòng lúc này thì có thể cảm nhận được không khí nóng bức bên trong, mặc kệ bên ngoài gió mưa đang to dần, lạnh buốt. Một giọng nói của một người con gái vang lên đầy vẻ tức giận, hoà lẫn vào tiếng nấc nghẹn vang vọng khắp căn phòng của một cô gái khác. Không khí càng thêm phần ngột ngạt, khó thở:
“Lâm Ân Tú, là do chị có lỗi với tôi, chị biến tôi thành người như thế này, cả đời này chị phải nợ tôi. Tôi đau một chị phải đau gấp mười. Chị gây ra những gì cho tôi, tôi bắt chị phải trả lại hết cho bằng hết.” Giọng nói đau khổ, phẫn uất, hòa lẫn trong nước mắt. Đấm mạnh tay vào tường, máu lập tức rỉ ra xung quanh vết thương. Khóe miệng nhếch lên ra vẻ châm chọc. Giọng nói Huỳnh Minh Tuệ chìm dần vào màn mưa bên ngoài rồi tắt hẳn. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng cực hay như Hào Môn Thừa Hoan và Hai Chàng Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Ngổ Ngáo.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.