Khi Minh Tuệ xuống đến dưới sảnh của chung cư, cô đi bộ ra hướng cổng chính của tòa nhà, mắt đang nhìn xung quanh để tìm Đặng Minh Châu thì nghe tiếng ai đó gọi tên cô:
“Minh Tuệ, tớ đứng đây nè.”
Minh Châu đang đứng gần một cây cao, khá sum xuê gần đó, bị khuất bởi chiếc ô tô nên Minh Tuệ không nhìn thấy. Cậu ấy thấy cô mà vui vẻ vẫy tay kịch liệt.
Không biết phải trùng hợp hay không, mà Minh Châu hôm nay lại mặc một chiếc áo sơ mi vàng nhạt, màu tương tự như chiếc váy của Minh Tuệ đang mặc.
“Hi hi, hôm nay cậu xinh ghê đó, mà trùng hợp quá ha, tụi mình đang mặc đồ đôi hả.”
Cậu ấy toa toét cười, mắt híp lại thành một đường. Cô bạn có vẻ rất vui vì điều này thì phải.
“Nè đừng đùa nữa, đi thôi.”
Minh Tuệ xem giờ trên điện thoại rồi hối Đặng Minh Châu đi mau vì cũng gần tám giờ rồi.
“Cậu gấp gáp gì chứ, từ từ rồi đi cũng được mà. Muốn ở bên cạnh cậu lâu hơn, nên từ từ cũng được, không vội đâu.”
Minh Tuệ hơi khó chịu, cô nhăn nhó:
"Đừng giỡn vậy nữa mà Châu, tớ giận thật đó."
Minh Châu nhún vai tỏ vẻ không quan tâm, rồi cậu ấy lấy mũ bảo hiểm đội lên cho Minh Tuệ, cài quay cho tươm tất, xong xuôi cậu ấy mới leo lên xe, quay lại với tay kéo Minh Tuệ lên yên phía sau.
Minh Tuệ ngoan ngoãn ngồi phía sau cách cậu ấy một đoạn, chỉ im lặng mà không nói gì nữa.
Minh Châu cố tình lùi ra yên sau một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-la-han-kiep-sau-lai-yeu/1361161/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.