Ân Tú chạy đến một quán Pub gần khách sạn ở đường Nguyễn Trãi. Hai người đi vào trong, chọn một cái bàn nhỏ nằm ở góc khuất nhất, cô ngồi xuống nhìn quanh rồi hỏi Minh Tuệ:
“ Em uống bia được mà phải không? Em muốn uống gì?”
“Dạ, em uống được á, cho em Tiger bạc đi.”
Ân tú cười hiền nheo nheo mắt:
“Không ngờ người yêu nhỏ của tôi cũng biết uống bia cơ đấy.”
Ân Tú nháy mắt chọc ghẹo cô rồi chị quay qua nói to với chị gái phục vụ:
“Cho chị vài chai Tiger bạc, một đĩa hoa quả nha em.”
Khi chị phục vụ vừa đi, Ân Tú chạy qua ghế đối diện mà ngồi gần Minh Tuệ, chị lấy tay mình xoa xoa vào má cô rồi hỏi:
“Em lạnh không? Nếu lạnh thì nói chị nhé?”
Trời đã về đêm, không khí có vẻ se se lạnh, Minh Tuệ lắc đầu rồi cầm lấy chai bia phục vụ vừa đem tới. Đưa cho Ân Tú một chai, Minh Tuệ nói lớn, cố gắng át tiếng nhạc xập xình:
“Nào, em mời chị, chúc mừng ngày chúng ta gặp nhau.”
Minh Tuệ cười híp mắt lại, gương mặt cô dưới ánh đèn mờ ảo trông thật quyến rũ, làm người ta mê mẩn, Ân Tú chưa uống ngụm bia nào, nhưng có vẻ đã say rồi chăng?
*Cách*
Hai chai bia cụng nhẹ vào nhau, Minh Tuệ tu một hơi dài hết hơn nửa chai,
Ân Tú dịu dàng ngắm cô rồi bật cười:
“Uống chậm thôi, say đó vợ.”
Minh tuệ cũng cười đáp lại. Áp má sát vào mặt Ân Tú, nói nhỏ giọng điệu khiêu khích:
“Vậy thử xem ai say trước nhé, ở quê em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-la-han-kiep-sau-lai-yeu/196077/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.