Ân Tú ôm ngang eo của Minh Tuệ kéo cô nằm xuống giường, hơi thở cửa chị đã dần ổn định lại, không khí trong phòng vẫn còn nóng bức lắm. Cả hai chỉ im lặng nhìn nhau không nói gì.
Minh Tuệ nhìn thấy trong mắt chị là chất chứa bao yêu thương dành cho cô. Cô cũng đáp lại ánh mắt nồng nhiệt đó bằng một nụ cười nhẹ. Nhưng chứa đựng trong đó là biết bao tình cảm của cô, không thể nào nói hết trong một lời.
Ân Tú chậm rãi đặt môi mềm lên đôi môi hồng của Minh Tuệ. Một tay chống xuống giường, một tay bận rộn lột phăng áo của cô, chiếc áo con nho nhỏ cũng mau chóng bị quăng ra xa.
Áp ngực lớn của chị vào bầu ngực trắng của Minh Tuệ, cảm nhận được chúng đang "hôn nhau", bất giác cả người của Minh Tuệ lẫn Ân Tú run lên. Tiếp xúc da thịt như thế này thật là thích thú.
Cả hai cảm giác được họ đang hòa quyện vào nhau để làm một.
Ân Tú ngậm lấy môi dưới của Minh Tuệ mà chậm rãi thưởng thức, chiếc lưỡi cũng dần tiếng vào trong miệng Minh Tuệ mà khuấy động. Chị dừng lại một giây lát, rồi tiếp tục càng quét khắp nơi trong chiếc miệng thơm tho với đôi mắt nhắm nghiền hưởng thụ.
Ân Tú cảm giác cô bé của mình đang căng cứng, đau nhức. Cảm giác bức bối, khó chịu muốn mau chóng giải tỏa.
Ở bên dưới Minh Tuệ cũng thở gấp, tim cô đập liên hồi, nơi tư mật cũng dường như đang đòi hỏi, muốn được đáp ứng lập tức. Mạch máu lớn quanh háng đập nhanh và mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-la-han-kiep-sau-lai-yeu/1361147/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.