Cuộc đời là một bức tranh muôn màu muôn sắc. Có màu sáng, màu tối tô vẽ lên từng góc khuất của mỗi người. Cuộc đời thăng trầm như một bản nhạc, có nốt bay bổng, có nốt nhẹ nhàng mà chứa đầy sự buồn thương. Ai mà đã trải qua cảm giác yêu? Được yêu? Và ai đã trải qua sự chia tay đầy đau khổ ám ảnh cả một đời?
Đàn ông luôn có một tật không thể bỏ được, chính là phụ nữ và tiền. Họ chỉ yêu người trẻ, khát khao người trẻ, sau khi ngoài ba mươi tuổi, phụ nữ chẳng còn là gì so với quãng thời gian thanh xuân. Có lẽ vì thế cho nên tôi tuyệt vọng. Tôi không tin vào cái thứ mà anh gọi nó là tình yêu chân thành. Nhưng dù sao, anh vẫn là người đàn ông mà tôi yêu nhất.
Tôi dâng tặng cho anh toàn bộ thanh xuân của tôi. Tôi gửi gắm đến anh trọn vẹn trái tim của tôi. Nhịp đập mãnh liệt của tình yêu, chỉ có anh là khơi dậy trong tôi những xúc cảm mãnh liệt. Người phụ nữ khi biết yêu chắc hẳn rất đẹp, rất gợi cảm và quyến rũ. Tôi đã từng khiến anh phải lưu luyến và mê đắm vì tôi. Thân hình tôi đạt đầy đủ tiêu chuẩn. Theo tôi là như thế.
Thanh xuân của tôi trôi qua vô cùng nhẹ nhàng, vì ở nơi đó có anh. Nhưng năm ba mươi tuổi, tôi phải rời xa khỏi cuộc sống của anh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]