“Có cần tôi giúp đỡ không?”
“Em mang đi ít thứ lắm.” Tôi nói.
“Tôi rất thích cách bài trí của căn hộ này, chắc sẽ không sửa chữa gì đâu.” Chị Quách nói. “Cô có số điện thoại mới chưa?”
“Chắc phải lâu nữa mới đi đăng ký, nên hiện giờ em tạm thời chưa có.”
“Nghe nói giờ dù chuyển nhà nhưng vẫn có thể sử dụng số điện thoại cũ.”
“Em muốn bắt đầu lại từ đầu mà!” Tôi nói.
“Mà chuyện của chị và ông chủ tiệm cháo có tiến triển gì không?” Tôi hỏi một cách quan tâm.
“Ngày mai chúng tôi cùng đi Dư Sơn để ăn chay. Những người có tuổi như chúng tôi chỉ có thể có mấy tiết mục đó thôi. Nhưng sắp tới chúng tôi cũng sẽ cùng nhau đi học khiêu vũ.”
“Anh ấy có chuyển đến đây cùng sống với chị không?”
“Sao có chuyện đấy được chứ? Đây là mảnh trời riêng của tôi mà.”
“Chị vẫn chưa gì gì với anh ấy sao?” Tôi thăm dò mối quan hệ giữa chị Quách và chủ tiệm cháo.
“Con người ta càng già càng trở nên dè dặt mà! Huống hồ tôi nào có dám nữa chứ. Trước đây có gã đã chạy mất khi thấy tôi lõa thể rồi.” Chị Quách xấu hổ nói.
“Chạy mất ư?” Tôi giật mình.
“Chắc tại khuôn mặt của tôi dưỡng đẹp nên khiến anh ta hiểu nhầm, cho rằng cơ thể của tôi cũng được chăm sóc tốt như thế.” Chị Quách cười nói.
“Anh ta chạy ngay thật sao?” Tôi cứ tưởng tượng ra cảnh đó thật khó tin.
“Không, anh ta chỉ giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-em-tung-co-anh/1959486/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.