“Hôm tớ chuyến đến nhà mới ấy, chẳng phải cậu bảo tớ dùng tạm điện thoại của Đại Hải sao? Tối hôm đó có một cô gái tìm anh ấy.”
“Sao cậu không nói sớm với tớ chứ?” Du Dĩnh căng thẳng hẳn lên.
“Cô gái đó không nói gì, tớ nghĩ cô ta chỉ là bạn bè bình thường hoặc khách hàng của Đại Hải mà thôi.”
“Có lẽ chính là cô ta. Giọng cô ta thế nào?”
“Dễ thương lắm, hình như tớ đã nghe thấy ở đâu đó rồi.”
“Nghe thấy ở đâu?”
“Tớ không nhớ.”
“Có phải cái cô Olivia Hồ đó không?”
“Chắc chắn không phải, cậu nghi ngờ là cô ta sao?”
“Tớ từng nghi ngờ chính là cô ta, nhưng cảm giác thì lại không phải cô ta. Đại Hải không thích kiểu phụ nữ như thế.”
“Cậu đừng nghi ngờ Đại Hải, đàn ông không thích mình bị phụ nữ nghi ngờ đâu.”
“Chính vì thế nên anh ấy mới không biết tớ đang nghi ngờ.”
“Đúng nhỉ! Cậu cũng ghê gớm thật đấy!” Tôi đột nhiên nhớ đến bữa cơm trưa cùng với Đại Hải. “Anh ấy không những nghĩ rằng cậu không tin anh ấy mà còn nghĩ rằng cậu chẳng quan tâm gì đến anh ấy cả.”
Du Dĩnh cười khổ sở. “Nếu tớ giống Từ Ngọc thì tốt biết mấy!”
“Giống cô ấy ư?”
“Yêu một cách không suy nghĩ.”
“Đúng thật, cô ấy rất đáng yêu.”
Cuộc tình của Từ Ngọc và Vũ Vô Quá, tôi lại cho rằng không phải không có vấn đề. Từ Ngọc đã cho đi quá nhiều, nếu một mai ngộ nhỡ Vũ Vô Quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-em-tung-co-anh/1959498/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.