Tình yêu được tô vẽ lên bởi ngòi bút của những người đang yêu. Nó không phải xuất phát từ một khía cạnh nào đó, mà là tình cảm tự nhiên đến từ trái tim của con người. Trên thế gian này, tình yêu liệu có thể tin tưởng mãi được hay không? Một người khi đã mất niềm tin vào tình yêu rồi, họ sẽ sợ hãi với một tình yêu mới. Sống trong cái bóng của sự đau lòng, sẽ chẳng thể nào bước ra được ngoài cái màu đen u tối đó.
Tình yêu, không có gì thiêng liêng bằng nó, cũng không có gì làm ta đau khổ hay đi đến tột cùng của hạnh phúc bằng nó. Nó chính là một lưỡi do hai lưỡi, khiến người yêu nhau cảm thấy hạnh phúc, đồng thời cũng khắc chết một mối tình đơn phương. Mọi chuyện, dường như chỉ là mới bắt đầu.
Yêu, nó thật thiêng liêng đến nhường nào. Nhưng tự tin trong tình yêu, liệu rằng có mấy ai đạt được nó? Càng yêu, lại càng chẳng thể nào hiểu về tình yêu. Trên đời này, một tình yêu đẹp, có phải là rất hiếm hoi hay không? Có ai có thể dạy cách yêu cho người khác? Có ai có thể trở thành ánh nắng để sưởi ấm trái tim của người? Hạnh phúc, mãi mãi là hư vô... Khổ đau, âm thầm không lên tiếng...