Ánh nắng yếu ớt của buổi chiều chớm đông dần tắt hẳn trên cánh đồng, trâu bò lững thững nối đuôi nhau đi về. Phía bên kia xã, một luồng khói trắng to như cái cống nước đang xối xả bay lên bầu trời... ấy là cái ống khói của nhà máy gạch mới xây dựng cách đây không lâu. Gió hiu hiu thổi, thời tiết càng về chiều nhiệt độ càng giảm, chiếc áo thu đông mặc bên trong, áo gió mặc bên ngoài mỏng manh khiến cho hai bàn tay của Mùa lạnh cóng.
Mọi người đã về gần hết, nhìn từ cánh đồng hướng mắt về phía làng, nhà nào nhà nấy bếp lửa khói bay nghi ngút chuẩn bị bữa tối. Có nhà còn đặc biệt phi hành tỏi xào nấu thơm phức làm cho Mùa thấy đói bụng ghê gớm. Sở dĩ cô còn cố lán lại làm thêm chút nữa mới về vì bố mẹ Mùa già yếu. Chân tay run rẩy không làm được việc nặng, cô thương bố mẹ nên gắng sức làm thật muộn mới về. Gánh vác được thêm tí nào hay tí đấy...
Vừa làm Mùa vừa đảo mắt nhìn về phía xã bên, nơi cái ống khói to đùng của nhà máy gạch đang xả ầm ầm lên bầu trời. Cô đắn đo suy nghĩ xem có nên xin vào đó đi làm công nhân hay không, bởi làng này từ khi xây dựng nhà máy, thanh niên trai gái bảo nhau vào đó làm công nhân hết thảy. Nghe bảo là vui lắm, hàng tháng được trả lương cao gấp mấy lần trồng hoa màu...
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.