Mùa nghĩ tới nghĩ lui vẫn không biết nên làm gì vào lúc này, nếu như gật đầu một cái thì chẳng phải cô quá trơ chẽn ư? Nhưng nếu từ chối thì những ngày sau này của mẹ con Cúc sẽ thế nào? Còn ai khác có thể đứng ra giúp đỡ cho hai cô được bây giờ? Liệu anh ấy có đổi ý không... Lời đã nói ra rất rõ ràng và dứt khoát, anh áo lông cừu vẫn không ngừng quan sát cô, anh hy vọng cô sẽ đưa ra câu trả lời của mình. Nhìn cái cách mà Mùa im lặng cũng khiến anh tò mò đến phát điên.
Anh áo lông cừu nghĩ thầm, không biết có phải bản thân mình điên rồ thật hay không nữa? Trên đời này thiếu gì con gái? Một cô gái cũng gọi là có chút nhan sắc này... nhưng ngoài điều đó ra thì cũng ko có gì đặc biệt cả. Chỉ vì cô ấy hao hao giống một người rất quan trọng với anh ư? Hay vì lý do gì???... anh áo lông cừu cũng ko hiểu nổi bản thân mình đang làm gì nữa...
Anh hy vọng cô ấy sẽ đu bám anh? Hoặc nịnh hót... hoặc dựa dẫm... tất cả giả thiết anh đưa ra, tự bản thân anh đều thấy ko hợp ly, bởi Mùa ko cố ý tiếp cận anh, vì bất đắc dĩ cô ấy mới làm như thế. Vậy là YÊU sao? Là anh đã thích cô gái người Việt này à? Không phải chứ??? Vẻ ngoài im lặng nhưng sâu thẳm trong tâm hồn, anh áo lông cừu cũng đang tự dằn vặt mình với một mớ suy nghĩ hỗn độn.
Bỗng nhiên Mùa cất lời phá tan bầu không khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-ngay-xuan/16957/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.