Dù có chút ngạc nhiên về sự xuất hiện của anh áo lông cừu giữa đêm khuya, song giữa anh ấy và Mùa hoàn toàn ko có lý do gì để cô bận tâm hay lo lắng thái quá. Bởi vậy, mọi chuyện chỉ nên dừng ở mức độ tò mò mà thôi. Sau khi anh áo lông cừu được đưa vào nhà thì không lâu sau đó đám người kia cũng vội vàng lên xe rời khỏi. Mùa đóng cửa sổ lại, rón rén chui vào chăn nằm. Trời rét, chui vào chăn có hơi ấm của Cúc nên khá là ấm áp, Mùa thích thú vì sự ấm cúng này còn Cúc thì khó chịu. Cô ấy càu nhàu:
Dở hơi à... tự nhiên đang nằm lại đi ra ngoài làm gì thế hả? Lạnh như thế này, giờ chui vào đây làm lạnh lây sang người ta...
Hi hi.. Mùa cười khúc khích.
Khiếp, sao mà cậu ngủ tốt thế... lạnh thế này tớ chẳng ngủ được!
Không ngủ thì làm gì bây giờ? Với tiết trời thế này, chui vào chăn ấm là tuyệt vời hơn cả.
Cúc biện minh cho việc ăn ngủ tốt của mình.
Mà này... khi nãy nhìn qua khe cửa, tớ thấy... hình như anh chủ nhà bị thương hay sao ấy. Có người đưa về, người anh ấy đầy máu..
Mùa thật thà kể lại.
Bị thương hay ốm chết thì cũng đâu có liên quan đến mình? Kệ họ đi, chúng mình bị bắt đến đây cũng đâu sung sướng gì...
Cúc đáp gọn lỏn.
Có vẻ cô ấy còn đang muốn ngủ tiếp, Mùa thấy vậy nên cô cũng thôi ko nói chuyện nữa, tuy vậy nhưng cô chưa ngủ được ngay. Hình ảnh anh áo lông cừu khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-ngay-xuan/16950/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.