Ngày hôm sau, từ sáng sớm Hiểu đã lái xe đi khỏi nhà anh Đông, không biết anh ấy đi đâu, có việc gì, không ăn bữa sáng do Mùa chuẩn bị.. Mùa hơi thắc mắc một chút nhưng rồi lại nghĩ, anh ấy ra ngoài chắc chắn là có lý do. Chỉ là một bữa sáng không ăn thôi mà... không chết được! Ăn sáng xong, bác gái - mẹ anh Đông xách làn đi chợ, vì cô và Cúc đều không biết tiếng Trung nên không thể mua bán gì cả, thậm chí lớ ngớ còn bị người ta bán đắt cho. 
Mùa mới mang thai, mà lại là lần đầu, cơ thể chưa thay đổi gì nhiều. Lắm khi cô còn quên mất bây giờ mình là phụ nữ mang thai, thỉnh thoảng lại ăn đồ cay như ớt, tiêu... mấy lần Hiểu thấy đều nhắc nhở vì sợ ăn nóng quá sau này con bị rôm sảy, ngứa ngáy. 
Cô không nghĩ là anh lại hiểu biết nhiều đến vậy, thực ra cũng không phải trực tiếp ăn ớt tươi. Mà là ớt được chế biến kèm trong các món ăn, tiêu cũng là nêm nếm cho hương vị thêm dậy mùi mà hấp dẫn. Tỉ mỉ thế mà anh ấy cũng nhìn ra được... thật là chu đáo quá thể! 
Lúc bác gái vắng nhà, bé con con trai anh Đông thì đến trường mẫu giáo, nhà chỉ còn hai bà bầu, Mùa đem chuyện của Hiểu đã bàn bạc ra tâm sự với Cúc. 
Cúc này... nếu như được trở về quê hương, việc đầu tiên cậu sẽ làm gì? 
Cúc không phản ứng gì khi nghe Mùa gợi chuyện, đơn giản vì cô luôn nghĩ tương lai phía trước mịt mù, muốn trở về 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-ngay-xuan/16974/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.