Hiểu cải trang thành công nhân mỏ quặng, cộng thêm đi chiếc xe máy cũ kỹ, thám tử theo dõi anh đã lơ là chuyện này... hoặc có thể đêm đến đi theo dõi mệt nên sáng sớm hắn ngủ quên. Đến khi mặt trời đã lên cao, nhìn ra ngoài lán xe thấy chiếc xe tải Hiểu hay đi mọi ngày vẫn còn đó, hắn đinh ninh anh còn đang ngủ trong phòng. Bởi lẽ công nhân mỏ quặng được nghỉ hai ngày nên hắn ko nghi ngờ gì, được giao nhiệm vụ theo dõi thì cứ làm theo thôi.
Mua bán đồ dùng cần thiết xong xuôi, Hiểu lại phi xe máy từ thị trấn lên núi, đi đường không quên đeo kính và khẩu trang để tránh gặp người quen. Đến nhà gỗ, Mùa và Cúc đã dậy, dựng xe ở bên ngoài anh nghe thấy tiếng dao thớt và mùi thức ăn xào nấu thơm phức. Để tránh người lạ đột nhập, Hiểu đọc ký hiệu cho Mùa và chờ mở cửa. Lạ thay, hôm nay ký hiệu đọc thì đúng rồi nhưng khi cánh cửa vừa hé mở, Mùa suýt giật mình vỡ tim, người đứng ngoài cửa đeo kính màu tối, khẩu trang màu bao tải, cộng thêm bộ quần áo công nhân rộng thùng thình. Toàn thân kín mít không nhận ra là ai, trong giây lát Mùa còn nghĩ phen này cô rơi vào tay kẻ xấu thật rồi!
Biết Mùa đang sợ nên ngay lập tức Hiểu trấn an:
Suỵt! Là anh đây, đừng sợ, mở cửa cho anh vào, đem theo mấy thứ này nữa.
Sao hôm nay anh ăn mặc lạ thế?
Mùa định hỏi thêm mấy câu nữa nhưng Hiểu hấp tấp mang đồ đạc vào trong nên cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-ngay-xuan/16968/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.