

Hôn sự của đích tỷ và ta diễn ra cùng một ngày.
Vốn dĩ là một chuyện đại hỷ.
Nhưng đêm trước ngày thành thân, đích tỷ bỗng nhiên làm ầm ĩ đòi tự vẫn, nhảy xuống giếng, nhất quyết không chịu gả nữa.
Khi bị hạ nhân cứu lên, đích tỷ đã mất nửa cái mạng, toàn thân ướt sũng, sắc mặt trắng bệch, được Đại phu nhân khóc lóc t.h.ả.m thiết ôm chặt vào lòng.
Chẳng bao lâu sau, Đại phu nhân gọi ta qua.
Trên bàn đặt hai phong hôn thư giống hệt nhau.
Dày vò suốt nửa đêm.
Đại phu nhân mặt mày mệt mỏi, chỉ vào hôn thư hỏi ta:
“Đích tỷ của con, từ nhỏ đã bị ta nuông chiều đến hư rồi.”
“Đột nhiên lại náo loạn đòi hủy hôn, nhưng ngày mai đã phải xuất giá…”
“Nam Khê, con có bằng lòng đổi với đích tỷ con không? Để con gả sang Tạ gia.”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.