Giọng nói lạnh lẽo, trầm khàn đầy từ tính của hắn vang vọng khắp sân.
Ta thật không có tiền đồ, sợ đến mức hai chân hơi mềm nhũn.
Nhưng nghĩ đến việc ta còn phải gả cho hắn, thành thân với hắn, làm phu thê cả một đời.
Ta cố nhịn sợ hãi, đứng dựa bên tường.
Khi đôi đồng t.ử đen lạnh lẽo của hắn nghiêng mặt, liếc sang đ.á.n.h giá ta.
Ta rụt rè, nhỏ giọng mở miệng, gọi hắn:
“Phu quân…”
Người đang xách đao bước tới, bỗng khựng lại.
3
Ta liếc nhìn m.á.u còn vương trên mũi đao của hắn.
Lại nhìn những người đang quỳ phía sau hắn, sau bộ phi ngư phục đỏ rực kia.
Người đứng trước mặt ta cao hơn ta rất nhiều.
Toàn thân tỏa ra cảm giác áp bức nặng nề.
Ta cố kìm sự run rẩy trong giọng nói, hỏi hắn:
“Phu quân, hôm nay là ngày đại hỷ của chúng ta, có thể nào… đừng g.i.ế.c người không?”
Khóe môi diễm lệ của hắn khẽ cong lên.
Hắn hạ hàng mi dài, chăm chú nhìn ta, như thể nhìn thấy thứ gì đó vô cùng thú vị.
“…Nàng có biết ta là ai không?”
Thấy hắn cười, căng thẳng trong lòng ta vơi đi không ít, liên tục gật đầu.
Người này thật kỳ quái.
Sắp thành thân đến nơi rồi, còn hỏi ta có biết hắn là ai hay không? Chẳng lẽ còn định quỵt hôn, không nhận hôn sự này?
Vì không muốn chuyện ta và đích tỷ đổi hôn bị vạch trần, ta vội vàng lên tiếng:
“Biết chứ!”
“Ngươi họ Tạ…”
“Ta đến kinh thành chính là để thành thân với người họ Tạ… phu quân đó.”
Lo sợ hắn không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-vai-ac/5081847/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.