Bạn đang đọc truyện Đừng Học Tiến Sĩ, Sẽ Hết Độc Thân của tác giả Llosa.
Văn Địch học lên tiến sĩ, nhưng mọi thứ thật sự rất bất ổn.
Giáo viên hướng dẫn sai vặt, bạn bè đồng trang lứa hay kiếm chuyện bắt chẹt, thầm mến giáo sư khoa Toán bên cạnh, nhưng mà chưa từng bắt chuyện được với người ta.
Hiếm lắm mới có một ngày cuối tuần nhàn hạ thì tên hàng xóm lại kéo violin trong nhà, tiếng đàn còn chói tai hơn cả tiếng giết lợn.
Văn Địch trở mình bò dậy, gửi tin nhắn trong nhóm Wechat: Nếu còn tập đàn nữa tôi sẽ kiện anh tội quấy nhiễu người dân.
Hàng xóm: Vào ban ngày, 55 decibel mới tính là gây tiếng ồn, trước khi cậu thuê luật sư thì nhớ kiểm tra âm lượng.
Hàng xóm: Còn nữa, không được để rác trên hành lang, mà cậu còn không phân loại nữa chứ.
Văn Địch cãi lý với anh ta, cuối cùng lại bị công kích cá nhân: Ồ, cậu thích Shakespeare à? Bảo sao mà nói chuyện chẳng có logic gì hết.
Văn Địch tức điên lên.
Shakespeare là nhà văn vĩ đại, là đối tượng nghiên cứu, là người thầy dẫn dắt tinh thần của cậu, những kẻ sỉ nhục Shakespeare mới là rác rưởi!
Cuối cùng Văn Địch cũng có cơ hội làm quen với giáo sư. Để tìm đề tài nói chuyện, cậu còn đến lớp hình học phức của giáo sư để nghe giảng.
Văn Địch: Nhìn thấy một chiếc cốc có hình dải Mobius, cảm thấy rất hợp với thầy.
Biên Thành: Dải Mobius là một đa tạp không định hướng, không thuộc phạm vi của hình học phức.
Văn Địch:...
Biên Thành: Dạo này cậu đang nghiên cứu gì vậy?
Văn Địch: Phân tích "As You Like It" từ góc nhìn văn hóa Nho giáo.
Biên Thành: Shakespeare? Ông ta không có logic, nói chuyện về ông ta chẳng thà nói chuyện phân loại rác còn hơn.
Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Sau Khi Nổi Tiếng, Đại Lão Hào Môn Trở Thành Fan Đầu Tàu Của Tôi! hay Liên Minh Của Trúc Mã Pháo Hôi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.