Vị trí mà Hà Văn Hiên gửi tới là một nhà hàng nằm trên Vành Đai 2 ở Bắc Kinh. Đây là nơi đặt trụ sở văn phòng của các tỉnh và thành phố lớn ở Bắc Kinh như "Tòa nhà Phúc Kiến", "Tòa nhà Quảng Tây" và "Tòa nhà Sơn Đông". Trong mỗi tòa nhà đều có nhà hàng đặc sản từng vùng miền, tiện cho những quan chức xa nhà được nếm hương vị quê hương. Có chính gốc hay không chưa bàn tới, nhưng giá cả thì chắc chắn đắt hơn bên ngoài rất nhiều.
Có một người bố của bạn học cũ được thuyên chuyển công tác lên Bắc Kinh, lúc ấy Văn Địch là người chủ trì mà không thể đặt được chỗ trong mấy nhà hàng đó.
Trước khi xuất phát, Văn Địch còn thầm than thở: Vành Đai 2 xa đại học T tít tắp mù khơi, diễn vở kịch thôi mà cũng tốn bao nhiêu công sức.
May mà giáo sư có xe.
Nghĩ tới đây, cậu bất an liếc nhìn Biên Thành đang lái xe, lòng dạ cồn cào. Đã tập trước rồi, trí nhớ của giáo sư cũng hoàn hảo không tỳ vết, thế nhưng cậu vẫn cảm thấy thấp thỏm.
Vấn đề ở đâu nhỉ?
Xe tiến vào bãi đỗ, cậu đi theo Biên Thành lên tầng. Trong thang máy, cậu cứ muốn nói lại thôi, định nhắc nhở gì đó nhưng rồi lại cảm thấy mình không nên mất niềm tin vào chiến hữu như vậy. Khi đang giằng xé nội tâm thì hai người đã đi đến phòng hẹn, Văn Địch đành phải cắn răng bước vào.
May mắn thay, người đầu tiên cậu gặp là Tưởng Nam Trạch.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hoc-tien-si-se-het-doc-than/3489507/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.