Văn Địch đeo ba lô những 7.5 kg, kéo theo hai chiếc va li 26 inch, ánh mắt cậu liên tục chuyển từ bảng hiệu này sang bảng hiệu khác ở trên đường đi.
Đây là lần đầu tiên cậu ra nước ngoài. Dung lượng data, bản đồ, hệ thống giao thông, ứng dụng gọi xe đều phải tìm hiểu từ đầu. Chuyến bay kéo dài 15 tiếng đồng hồ cộng thêm quãng đường dài đằng đẵng từ sân bay về đây khiến hai chân cậu mỏi nhừ, toàn thân rệu rã, đến cả trọng lượng của chiếc cốc trong tay cũng bị nhân lên gấp đôi. Cậu thầm cầu mong mình sẽ may mắn một chút, sớm tìm được nơi ở của Hà Văn Hiên để có thể ngồi xuống nghỉ ngơi.
Cuối cùng tòa nhà năm tầng gạch đỏ cũng xuất hiện trước mắt, bảng chữ trên mái hiên trùng khớp với địa chỉ. Văn Địch cất điện thoại đi, tâm trạng trở nên háo hức. Trời đã tối mịt, nơi này lại là ngoại ô, nếu muộn hơn chút nữa thì càng thêm khó tìm.
Cậu đi hai chuyến để chuyển hai cái vali lên bậc thềm và đi vào mái hiên, toát mồ hôi đầy người. Đi vào trong tòa nhà, cậu phát hiện ra nó không có thang máy, đành phải chạy thêm hai chuyến nữa để xách hành lý lên tầng ba, lại tiếp tục toát mồ hôi. Lúc đứng trước cửa phòng 305, cậu cứ như một người vừa chạy ra khỏi một cơn mưa bão mà không che ô. Văn Địch lau trán, cào mái tóc ướt trên đầu rồi chỉnh lại vạt áo và cổ tay để làm mình trông bớt nhếch nhác một chút. Thế nhưng cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hoc-tien-si-se-het-doc-than/3489508/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.