“Fire that's closest kept burns most of all.” - The Two Gentlemen of Verona (Act 2, Scene 1)
- --------
Thợ gõ: Dờ
Buổi chiều mùa thu, sau cuộc hẹn với người bạn cũ, tâm trạng của Biên Thành trở nên phức tạp.
Anh đi vào văn phòng, bỏ chìa khóa vào trong cái hộp chuyên dùng để đựng đồ linh tinh ở trên bàn, vừa ngồi xuống chưa được bao lâu thì điện thoại báo có tin nhắn mới.
Anh cầm điện thoại lên, lại là anh chàng hàng xóm không biết bảo vệ môi trường.
Từ lúc dọn vào ở, anh đã rất phản cảm với người hàng xóm chưa từng gặp mặt này. Người đó chất rác trên hành lang, dẫn đến tình trạng vệ sinh môi trường ở nơi sinh sống bị xuống cấp - Anh ghét nhất là nhìn thấy đồ đạc linh tinh trong tầm mắt của mình.
Bây giờ, đối phương còn đe dọa bằng cái cớ không gian công cộng, muốn anh phải gỡ chiếc camera mà mình đã chọn lựa kỹ càng ấy xuống. Cậu ta còn gửi một đống dấu câu không hề có sức công kích để chỉ trích anh xâm phạm quyền riêng tư.
Biên Thành trả lời với khuôn mặt không cảm xúc: [Cậu có cái gì không được nhìn à?]
Anh không có hứng thú gì với thời gian ra vào và sinh hoạt hàng ngày của hàng xóm, lắp camera chỉ là thói quen. Lúc còn ở Mỹ, tình hình an ninh trên đường phố không được tốt, lắp camera có thể gia tăng cảm giác an toàn. Hơn nữa trong nước có rất nhiều căn hộ cũng được lắp đặt sẵn hệ thống liên lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hoc-tien-si-se-het-doc-than/3485934/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.