"However, but a folly bought with wit, or else a wit by folly vanquished." - The Two Gentlemen of Verona (Act 1, Scene 1)
"Dù trong hoàn cảnh nào, tình yêu cũng chỉ là thứ ngu ngốc được trả giá bằng sự thông thái. Hay nói cách khác là trí khôn đã bị nghiền nát bởi sự ngu xuẩn."
---------
Thợ gõ: Dờ
Mang theo tâm trạng phấn khích vì sắp gặp mặt thần tượng, Văn Địch lục tung cả tủ quần áo lên. Tiếc thay, dù có phối đồ thế nào thì mấy bộ quần áo rách này cũng chẳng thể làm nên trò trống.
Cậu đứng trước gương ngắm vuốt cái sơ mi trắng và áo gió chẳng có gì đặc biệt, đánh giá chúng bằng con mắt thẩm mỹ nghệ thuật chưa được hun đúc, lắc đầu thở dài: "Đành để nhan sắc gánh thôi."
Cậu rầu rĩ rất lâu trước tủ quần áo, nghe thấy tiếng mở cửa thì đoán là Vu Tĩnh Di về rồi. Lớp học 1:1 giữa tuần thường vào buổi tối, có lần 10 giờ tối cô nàng mới về nhà.
Nghe thấy tiếng bước chân trong phòng khách, Văn Địch chạy ra, nhanh nhẹn lấy nước trái cây trong tủ lạnh ra để đưa cho bạn cùng nhà: "Vất vả rồi."
Vu Tĩnh Di vặn nắp chai nước tu ừng ực một hơi rồi thở hắt ra. Cô thấy thằng bạn tối rồi còn chải vuốt đầu tóc: "Mấy giờ rồi mà mày còn mặc áo khoác làm gì?"
Văn Địch kể lại chuyện USB, nhấn mạnh cảm giác phấn khích vì mình đã chuyển từ người xa lạ thành người qua đường số 1, sau đó kéo cái áo gió và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hoc-tien-si-se-het-doc-than/3485924/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.