"A pox o' your throat...!" - The Tempest (Act 1, Scene 1)
- --------
Thợ gõ: Dờ
Hiếm khi có một ngày cuối tuần rảnh rỗi, Văn Địch lại bị đánh thức bởi tiếng cưa điện.
Tiếng ù ù như ma quỷ xông thẳng vào xương tủy. Cậu kêu lên đầy khổ sở, vừa bịt tai vừa xoa bụng, lăn xuống khỏi giường. Có lẽ là lâu rồi không ăn đồ sống, bụng cậu cứ như nổi bão sau bữa đồ Nhật ngày hôm qua, chỉ cần trở mình hay giơ tay lên thôi cũng cảm thấy khó chịu buồn nôn.
Mà cái tiếng cưa điện đột ngột kia thì giống như một cơn bão cuốn theo toàn là dao lam rồi cứa đi cứa lại trên dây thần kinh suy nhược của cậu.
Văn Địch nổi cơn tam bành, đi ra ban công muốn tìm nguồn cơn của âm thanh ấy... Quả nhiên, tên đáng ghét quấy nhiễu người dân vào cuối tuần còn có thể là ai?
Cậu đóng cửa lại rồi móc điện thoại ra, bấm vào acc clone bắt đầu chất vấn trong cơn thịnh nộ: "Cuối tuần còn thi công cái gì đấy?!"
Mấy phút sau, bên kia trả lời: [Lắp kính ban công.]
Răng hàm của Văn Địch kêu kèn kẹt: [Thứ Hai rồi lắp không được à?]
Hàng xóm đáp: [Mấy hôm nay gió lớn, quần áo lại bị thổi sang bên nhà cậu thì phải làm sao?]
Giống như để nhấn mạnh tầm quan trọng của câu nói này, tiếng cưa điện lại rồ lên.
Văn Địch túm lấy cái gối rồi ôm vào trong ngực, nhưng bông thì chỉ có tác dụng bịt tai trộm chuông.
Màn hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hoc-tien-si-se-het-doc-than/3485931/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.