Chuyện của quá khứ, xưa và nay, đến khi gặp nhau sẽ tồn tại cảm xúc gì? Trong tim, vẫn còn chút buồn, ẩn giấu cả sự cô đơn thầm lặng. Có chút bồi hồi... Có chút nhung nhớ... Cảm nhận trái tim đang đập loạn trong lồng ngực... Yêu...là gì? Cảm xúc xa lạ chiếm cứ toàn bộ con tim. Đó, gọi là yêu sao? Hay chỉ là sự rung động nhất thời của con tim? Là sự đa tình khiến cả đời người đều phải lưu luyến?
Yêu...là gì? Là lúc nào cũng nhớ về người đó? Là sự khao khát được người đó ở bên? Là những giọt nước mắt rơi và là nụ cười khi hạnh phúc? Tình yêu không có phân biệt đúng sai. Tình yêu đích thực là phải xuất phát từ hai phía. Nó cần sự thấu hiểu và tha thứ. Yêu, cái loại xúc cảm mờ mịt không rõ ràng, nhưng lại khiến con tim không thể nào thoát khỏi mà trầm luân. Thiêng liêng như vậy, ngọt ngào như vậy, khó nói thành lời.
Giây phút ngắm nhìn nụ cười chân thành của Trình Vũ Phỉ, An Diệc Thành không kìm nén được cảm giác xúc động. Thì ra, yêu làm cho con người ta nhẹ nhàng đến thế. Xóa bỏ những gánh nặng để cùng nhau tiến tới hạnh phúc, đó chính là điều tuyệt vời nhất trên thế gian này.